(GMT+7)
Wushu là gì – Một số đòn thế của môn võ Wushu là gì
Wushu là gì – Môn thể thao võ thuật hấp dẫn, đẹp mắt và đang nhận được sự quan tâm của đông đảo người dân. Vậy bạn đã biết về môn thể thao wushu này chưa? Bài viết dưới đây của bdkq.org sẽ giới thiệu cho bạn hiểu rõ hơn về wushu và cùng với đó là những cái tên VĐV wushu hàng đầu Việt Nam mà có thể bạn chưa biết.
Wushu là gì
Wushu là 1 môn võ thuật hiện đại của Trung Quốc với chương trình huấn luyện, các bài võ tổng hợp từ nhiều môn võ cổ truyền nổi tiếng như, Không Động, hiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Vịnh Xuân, Thái Cực Quyền … được thống nhất giảng dạy trong các võ đường Trung Quốc cũng như nhiều môn phái. Các nước trên thế giới chú trọng thể thao môn võ thuật hiện đại thì Wushu được hiểu là môn võ của dân tộc tiêu biểu nhất đại diện cho tầng lớp thượng lưu. Nền võ thuật Trung Quốc.
Một số đòn thế của môn võ thể thao Wushu là gì
Nội dung luyện tập và thi đấu của Wushu gồm 2 phần:
– Diễn quyền (Taolu) được thực hiện với các động tác quyền (ném), đánh (túm), đánh (đánh), như (đâm) dịch (đá), đạp (đánh).
Taolu được chia thành :
+ Quyền thuật: là bài quyền tay không gồm Bát Chỉ Quân, Xưng Ưng, Thông Bồng Quân, Trường Quyền, Thái Cực Quyền, Phiên Tử Quyền, Nam Quyền, Triệu Chân, Phách Quyền, Bá Quyền Thương, Thiếu Lâm Quyền
+ Quyền binh khí bao gồm: binh khí kép (dao, kiếm, móc, giáo, roi) và binh khí ngắn (dao, kiếm, dao găm), đao to (gậy ba đầu, gậy chín khúc), binh khí dài (côn, cây thương).
+ Đối luyện là chiến đấu theo luật quy định bằng tay hoặc bằng vũ khí, 2 người hoặc nhiều người.
+ Diễn quyền tập thể có nhiều người
– Đánh nhau có nghĩa là đánh nhau với 2 người theo quy tắc đã quy định
Cơ bản công của Wushu là gì
Khái niệm cơ bản công là các phẩm chất cần thiết về thể chất (năng lượng thể chất), năng lực kỹ thuật (kỹ năng) hoặc sự chuẩn bị cần thiết về thể chất, kỹ năng và năng lượng tâm lý khi luyện tập môn võ Wushu.
Những ưu điểm cơ bản của môn võ Wushu bao gồm:
– Thoái công: Là những bài tập phát triển sự dẻo dai, linh hoạt của đôi chân. Phương pháp luyện tập có cấm thủ (bế, vác chân), rút áp (ấn chân), rút khống chế (ghìm, khống chế): Rút áp, rút nhịp (tách), rút dịch (gõ).
– Yêu công: Là kỹ thuật rèn luyện phần hông giữa chi trên và chi dưới của cơ thể. Niềm yêu thích cồng chiêng được người tập võ Wushu đặc biệt quan tâm. Các phương pháp luyện tập bao gồm : Ninh yêu (vặn hông), Hà yêu (đặt hông xuống), Tiên phú yêu (cúi hông về phía trước), Thất tình (xoay hông), Phiên mê (xoay hông).
– Kiên công tập các bài tập tay và vai giúp tăng cường sự dẻo dai của dây chằng, phát triển sức mạnh cánh tay, mở rộng phạm vi hoạt động của khớp vai, của chi trên như nhanh nhẹn và nâng cao khả năng duỗi, xoay.
Phương pháp đào tạo bao gồm:
+ Áp kiên (áp lực, áp lực vai)
+ Luân kiên (xoay vai)
+ Phủ xanh (cúi người, tựa vai)
+ Chuyển kiên (xoay vai)
+ Nhiễu hoàn (vòng tròn)
Trang công là môn tập của môn võ Wushu. Phương pháp này sử dụng việc đứng yên để tăng sức mạnh, đặc biệt nhất là trong công việc cơ bản là trau dồi hơi thở, hình thành và củng cố động lực.
Wushu là môn võ thuật hiện đại của Trung Quốc có nhiều tiềm năng phát triển và mở rộng. Đây là môn võ cần được bảo tồn và phát triển mạnh mẽ. Võ Wushu là môn võ thuật của Trung Quốc du nhập vào Việt Nam từ khá sớm và ngày càng được quan tâm và coi trọng ở nước ta hiện nay.
Cơ sở của cồng là sự chuẩn bị cần thiết về năng lượng thể chất, dùng để chỉ những phẩm chất cần thiết của thể chất như năng lực thể chất, kỹ năng, hoặc năng lực kỹ thuật và tâm lý trong luyện tập môn Wushu. Phương pháp cơ bản Việc luyện tập các chức năng bên trong và bên ngoài cơ thể là nền tảng cơ bản cho mỗi người khi bắt đầu tập luyện môn võ Wushu.
Nhìn chung, Võ Wushu là môn võ thuật hiện đại của Trung Quốc ngày càng được quan tâm và coi trọng phát triển, có nhiều tiềm năng phát triển và mở rộng hoạt động sang Việt Nam. Môn Wushu là môn võ cần được bảo tồn và phát triển mạnh mẽ hơn trong tương lai và trong cuộc sống hiện đại như ngày nay.
Đây là môn võ có tính đối kháng và rèn luyện sức khỏe rất tốt nếu chúng ta sử dụng đúng cách và luyện tập thường xuyên. Cơ chân, cơ tay, cơ hông cũng dẻo dai. Theo môn võ thuật này, cần phải kiên trì và luyện tập thường xuyên mới có hiệu quả.
Wushu Việt Nam
Võ Wushu đến Việt Nam từ năm 1989, nhờ công lao của thầy Hoàng Vĩnh Giang khi tiếp thu giáo trình võ whushu từ Nga gồm 7 video quay trong băng hình mang về và phổ biến trong nước. Đầu năm 1990, Hoàng Vĩnh Giang thành lập ban nghiên cứu môn Wushu gồm một số nhân vật tâm huyết ở miền Bắc. Năm 1990, ĐTQG Wushu Việt Nam gồm 5 vận động viên lần đầu tiên tham dự ASIAD 11 được tổ chức tại Bắc Kinh. Thua trận này, nhưng khi đó, cố võ sư Đỗ Hoa, huấn luyện viên ĐTQG đã khẳng định với Đài Bắc Kinh: “Chúng ta sẽ cận kề với võ Wushu Trung Quốc và chỉ 4 năm nữa, các võ sĩ bảo vệ Việt Nam sẽ bị ngang hàng với những võ sĩ hàng đầu thế giới. ” Tháng 6/1992, Sở Thể dục – Thể thao Hà Nội bắt đầu mời các chuyên gia môn võ Wushu Trung Quốc (hai người đầu là Phan Hán Quảng và Trần Húc Hồng) sang huấn luyện môn Wushu cho các vận động viên Việt Nam. . Sau thời gian tập luyện, các võ sĩ môn Wushu Việt Nam đã xuống đường ở Thượng Hải và cả ở chùa Thiếu Lâm Tự, mang về 23 huy chương bạc và đồng. Từ năm 1993 đến nay, các thế hệ vàng của tuyển thủ thể thao Wushu Việt Nam liên tục giành huy chương tại các kỳ thi đấu quốc tế, như:
- Nguyễn Thúy Hiền
- Đàm Thanh Xuân
- Diệp Bảo Minh
- Nguyễn Anh Minh
- Tống Hoàng Lan
- Đào Việt Lập
- Nguyễn Chí Sơn
- Bùi Mai Phương
- Trần Trọng Tuấn
- Nguyễn Tiến Đạt
- Nguyễn Thị Ngọc Oanh
- Nguyễn Thị Mỹ Đức
- Lê Quang Huy